Một buổi tối, khi Minh trở về nhà sau một ngày làm việc mệt mỏi, cậu thấy mẹ mình đang ngồi một mình trong phòng khách, ánh đèn mờ ảo chiếu lên khuôn mặt già nua. Mẹ đã chờ cậu về từ chiều, mặc dù trời đã khuya.
Minh bước đến gần, ngồi xuống bên cạnh mẹ và ôm bà thật chặt. Mẹ không nói gì, chỉ im lặng nhưng Minh cảm nhận được sự ấm áp, sự bình yên từ vòng tay của mẹ. Lúc ấy, Minh hiểu ra một điều: dù có mệt mỏi, dù cuộc sống có khó khăn đến đâu, chỉ cần có gia đình bên cạnh, mọi thứ sẽ ổn.
"Con yêu mẹ," Minh thì thầm.
Mẹ mỉm cười, mắt long lanh: "Mẹ cũng yêu con."