Bà Ngoại
Bà ngoại không cần nói nhiều,
Chỉ ngồi đó, ánh mắt dịu dàng nhìn cháu.
Bà nắm tay cháu thật chặt,
Như muốn trao hết những yêu thương không lời.
Bà kể những câu chuyện cũ,
Về thời gian đã qua, về những ngày xưa.
Bà nói, không phải để dạy bảo,
Chỉ là để cháu hiểu thêm về cuộc đời.
Mái tóc bà đã bạc,
Bàn tay bà đã mỏi,
Nhưng mỗi lần cháu đến,
Lòng bà lại bừng sáng lên, như mùa xuân.
Bà không cần làm gì to tát,
Chỉ cần sự hiện diện của bà,
Là đủ để cháu cảm nhận,
Một tình yêu vĩnh cửu, không thể thay thế.